Theo dòng cuộc thi " Ma Thái Lan " như thế nào ????
Cũng hơi sợ khi phải kể lại một câu chuyện Ma đã từng trãi qua khi ở Bangkok mà mỗi lần nghĩ đến Tuấn đều phải sởn gai óc khi nghĩ về nó .... ????.
Hồi hơn 18 tuổi thì Tuấn đã có cho mình cửa hàng áo quần nho nhỏ, nên việc di chuyển xe từ Đà nẵng sang Lào và vượt sang Thái một mình để đi lấy hàng là hầu như tháng nào cũng có, có khi hơn 2 lần / tháng.
Gặp ở Lào, hay ở Udon Thaini, với những hiện tượng lạ vào ban đêm thì cũng cầu nguyện mà cố ngủ cho qua để sáng sớm khởi hành xe đi tiếp.
Nhưng lần này không !!!! Cũng hí hửng chọn một khách sạn, lúc đó là 4 sao, ngay trung tâm của Pratunam. Thường thì chỉ ở mấy cái 400-600 bạt / đêm thôi, nhưng nay Lễ có bồ bay sang nên book cái giường êm êm 1 tí ????????.
Hôm đó Valentine nên cũng ngựa bà tận hưởng. Book hẵn 3 đêm với giá 1,200B / đêm. Là đã được sale. Do khách sạn này lúc đó giá cũng cao lắm.
Vì người yêu có việc phải bay qua sau 1 hôm, nên đêm đầu tiên đi đánh hàng trong Platinum từ sáng đến chiều tối. Rồi đi lấy thêm giày dép túi ở Pratunam đến tối mới về ngủ 1 giấc đợi sáng mai người yêu dấu bay từ Sài Gòn sang ????????.
----
Quay lại chuyện lúc nhận phòng vào buổi sáng.
Thì điều đầu tiên lúc lên lobby là siêu đẹp, sảnh checkin sang và sang và sang gì đâu luôn, còn được tặng 2 phiếu dùng hồ bơi ở khách sạn 5 sao cùng tập đoàn nó ngay đó ( lúc trước khách sạn này cũng hot lắm, nên tui thích và mừng lắm ) .
Nói đến đây các bạn cũng biết khách sạn nào hen. Nhưng thôi giữ trong lòng để khách sạn còn kinh doanh.
Tiếp tục, Tuấn lên nhận phòng. Mở cửa ra thi ôi thôi, lúc đó 2012 mà khách sạn đã cũ ơi là cũ. Trang thiết bị cũ và rét. Giường, chăn mền, bàn ghế thì kiểu thập niên nào rồi.
Mở cuốn sổ thì thấy xây dựng năm 1988 . Cách đó 24 năm, nên cũng hiểu.
Được cái toàn bộ khách sạn này được xây kiểu phòng suite, gồm 1 phòng khách bên ngoài và mở cửa ra nữa thì mới vào phòng ngủ của tui.
Rồi hiểu ha, làm thế nào 1 mình với cái phòng siêu rộng, này đây . Cảm giác lạnh lẽo bao trùm giữa cái nóng râm ran của Bangkok ???????? .
Tui nhủ lòng thôi 1200 bạt đó, mà chỉ áp dụng phòng twin ( 2 giường ) , còn cái 1 giường thì mắc hơn 200-300b nên tiếc không đặt. Thông cảm vì lúc tuổi đôi mươi mình nghèo quá ????. Do lúc đó Tuấn chỉ ở những cái rẻ để đánh hàng rồi về liền. Lần này mới là hưởng thụ tí. Với thời đó thì không có nhiều lựa chọn khách sạn lắm cho khu này.
----
Rồi bắt đầu vào chuyện ????.

Chuyện thứ 1 :

Vào phòng tắm để rửa mặt .
Soi trong gương thì mặt trắng chạch, chắc do mệt, đi cả ngày. Rửa được tí thì máu cam trong mũi chảy ra.
Ôi chết giống mấy phim ma hay coi quá !!
Nhưng cũng không nghĩ nhiều, vì lúc đó Tuấn bị lệch vách ngăn mũi nặng, thỉnh thoảng vẫn chảy máu mũi thường xuyên.
Sau đó về giường để nằm nghỉ thì tiếng nước trong bồn rửa mặt bắt đầu chảy.
Lúc này thì bắt đầu sợ thật sự. Nhưng băng qua phòng khách, mở cửa toilet thì không nghe tiếng nước và cũng thấy vòi không có mở !
Whattttt !! Tiếng nước phòng mình rõ ràng mà !!
Sợ quá nằm xuống. Không dám đi tắm.
Lăn quan lăn lại, trằn trọc đến 12h khuya.
Nhắn tin kể người yêu kể. Nó nhắn lại : " nếu mà ở khách sạn 1 mình khó ngủ, trằn trọc, thì chắc chắn có ma rồi, thôi ông xã ráng ngủ đi "
Trời má !! Muốn điên luôn. ????????????.
Sau cái vụ nước chảy thì đến chuyện thứ 2.
Dần dần theo cấp độ sợ sợ đến sợ thí mẹ nha .

Chuyện thứ 2 :

Người bắt đầu mệt rã, nhắm mắt và cố ngủ. Được tầm 30 - 60 phút gì thì thấy người nặng trĩu không cử động được, trong đầu nghe tiếng cười ha hâ vang to nặng đầu !!
Cảm giác có ai đang nhìn vào mặt và cười, hơi thở ai đó thở thẳng vào khuôn mặt, cố gắng thoát mình ra nhưng vẫn cứng đơ, mở được mắt ra là có một khuôn mặt " 1 ông chú mập lớn tầm 50 tuổi mặt đen xì đang nhìn thẳng 2 đôi mắt của ổng vào mặt " rồi biến mất cái rụp sau 1 giây !!
Thật sự lúc này Tuấn đã rất rất sợ rồi. Dậy đọc kinh cầu nguyện. Và mở Tivi cho nó có tiếng động.
Lúc đó không biết phải xử lý như thế nào.
Trùm hết chăn lại và ráng cho đến sáng.
Nhưng mệt quá và ngủ đi lúc nào không hay.

Chuyện thứ 3 :

Đang ngủ và....
Khó thở thật sự, và cái chân không thể cử động được. Cố nhấc lên mà thấy như có ai đè lên đôi chân của mình. Làm và thử cả trăm cách tiếp cũng không thể nhấc hay co đôi chân mình lên.
Chậm rãi mở mắt ra nhìn.
Một bóng đen người phụ nữ biếng mất liền, chỉ kịp nhìn thấy cô đó đang ngồi lên đôi chân của Tuấn, và khuôn mặt không nhìn rõ chỉ như bóng đen, tóc dài và biến mất nhanh chóng !!
Lúc này là Tuấn dậy luôn. Coi đồng hồ đã 4-5h sáng.
Tivi đang mở đang phát 7-8 cô gái Thái Lan đang hướng dẫn tập thể dục buổi sáng của Thái. Vẫn nhớ như in từng chi tiết trong đầu .

Chuyện thứ 4 :

Do nghĩ cũng sáng rồi, nên Tuấn cũng tắt tivi, lấy điện thoại coi show Ngày Xửa Ngày Xưa và dặn lòng không ngủ nữa.
Mà thiệt là mệt chết luôn, trước đó đã xe 14 tiếng từ Đà nẵng - Lao Bảo - Viêng Chăng - Udon rồi thêm 7 tiếng xe mới tới Bangkok, sau đó đi kéo hàng cả ngày trời, tối còn bị hành nữa. Cơ thể cứ bắt phải ngủ đi ????????????????.
Rồi tiếp, trong đầu thấy 5-6 người mang đồ công nhân, đồ chợ chiền kiểu lao động ở Thái nhìn vào mặt mình và cười tiếp. Thấy rõ từng khuôn mặt. Lúc đó họ ném mình quanh phòng ( đang mơ nhé ), Tuấn cố gắng vực dậy cả ngàn lần để dậy và dậy cũng không được. Họ nói nhiều lắm, và cười. Tuấn van xin và khóc, họ cũng quăng mình qua lại vậy đó.
Mọi người biết Tuấn thức dậy ở đâu không : Ngay dưới chân giường, hai hàng nước mắt khóc mà thấy thương cho mình thật sự. Run sợ dã man. Tuấn nghĩ trong cơn đê mê và ác mộng, nữa tỉnh nữa mê đã có ai lôi mình xuống dưới giường rồi !!
Đến lúc này thì Tuấn phải đành dậy tắm rửa và ra ngoài. Cũng 7-8h sáng rồi .
Lúc này thì nghĩ người yêu trưa nay sẽ qua, có hai người. Nên cũng sẽ đổi phòng khác và ở 2 đứa nên sẽ không sao.
Nhưng !!

Chuyện số 5 :

Bật nước ở chế độ nóng, và bắt đầu tắm.
Cảm giác có người đứng ở phía sau đang cố vươn đầu ra trước nhìn mình tắm.
Gai óc nổi hết lên, có lẽ vì sợ quá nên suy nghĩ bậy thôi, nhưng sự trùng hợp là chai sữa tắm Tuấn mang theo đang để đứng trong phòng tắm, chắc chắn mình đã đem vào, chuẩn bị lấy xài. Đã mang vào phòng tắm rồi. Nhưng chạy ra tìm thì lại nằm trong Vali ? !!
Đến đây thì không tắm gì nữa hết.
Như là nó không muốn mình hiện diện trong căn phòng này. Muốn đồ đạc của mình vào vali và xéo đi, cũng không muốn mình ngủ trên chiếc giường đó.
Ở phòng ngủ đã bao nhiêu chuyện, không biết ban đêm có bao nhiêu linh hồn ở phòng khách ngồi trên cái ghế sopha này nữa... ( tiếng lục đục cả đêm ngoài phòng khách ) ....
--
Tuấn nhanh chóng rời khỏi phòng,
Đợi người yêu bay sang
Cả hai thu dọn đồ đạc, hàng hoá.
Trả phòng và chịu mất tiền 2 đêm còn lại.
Di chuyển qua nhà trọ D&D House gần đó như mọi khi ... và không bao giờ muốn nghĩ đến 1 đêm tồi tệ nhất xảy ra trong cuộc đời của mình như vậy nữa.
----
Chuyện đã trãi qua hơn 8 năm, lúc này đã là một Hướng dẫn viên Thái chuyên nghiệp, mỗi lần đi ngang qua khách sạn này. Gai óc vẫn nổi như bao lần nghĩ đến đêm đó .... !
Note:
Mỗi người chúng ta đều mang căn duyên, tâm linh khác nhau. Với nhiều khách sạn bạn của Tuấn ở đã gặp nhiều, hay Tuấn đã đọc thấy trên Tripavisor trước. Nhưng khi Tuấn ở vẫn ngủ ngon sâu giấc.
Cũng như Tuấn, việc gặp thấy chỉ là một căn duyên nào đó, hoặc trùng duyên với căn phòng đó. Nên mọi người hãy yên tâm với một chuyến đi vui vẻ ở những nơi mình đã chọn lựa.
Cám ơn mọi người đã đọc ạ .
Nguồn: Tuấn Trịnh - Du Lịch Thái Lan